Cô gái ấy luôn phản kháng, luôn tiếp tục chiến đấu.
Dù là ở chiến trường.
Dù là ở Anh quốc.
Không tự thỏa mãn với thành công đạt được tại mảnh đất Crimea, cô đứng lên và đối mặt với cả thế giới, chỉ đơn giản như vậy.
Không ai đưa tay ra,
Không làm gì, luôn ngậm miệng,
Chỉ như vậy và một sinh mạng lại mất đi, thế giới này là thế.
Thiếu vệ sinh, vô cảm, ngu dốt, đủ loại mầm bệnh───
Thế giới này, nó bao gồm tất cả những thứ mà cô căm ghét.
Cô gái ấy luôn phản kháng, luôn tiếp tục chiến đấu.
Sự đấu tranh đó, nó vẫn tiếp diễn đến ngày nay.
Trong mỗi khoảnh khắc của hiện tại, lời tuyên thệ của cô, lý tưởng của cô, chúng vẫn đang bung nở.
Cuộc chiến của biết bao “Thiên thần trắng.”